Bạn có biết nguồn gốc tiền boa không?

Từ khóa tìm kiếm: Hãy Trả Lời Em Tại Sao? – Tập 9 – Arkady Leokum

Tiền boa (pour boire) thông dụng trong giao dịch dịch vụ. Tiền boa còn gọi là tiền thưởng. Tương truyền rằng trong quán ăn Luân Đôn thế kỷ 18, trên bàn ăn thường đặt một cái bát, trên bát viết rằng “bảo đảm phục vụ nhanh chóng”. Người khách chỉ cần chi tờ giấy bạc tiền nhỏ hoặc bỏ đồng tiền kim loại vào trong bát là có thể nhận được sự phục vụ nhanh, chất lượng tốt của nhân viên tiếp đãi. Có người cho rằng đây là khởi nguồn của “chế độ” tiền boa.

Thực ra thời xưa ở Trung Quốc đã có thói quen cho “tiền thưởng”; đối tượng thưởng bao gồm: người hầu, phục dịch, tiểu đồng… Cuối thời Trung cổ, chủ tiệm rượu ở Đức thường lấy tiền boa của khách, lúc đó gọi là tiền uống rượu cho người “hầu bàn”, vì người trong gia đình của chủ tiệm rượu và người làm thuê không nhận lương, cho nên chủ tiệm lấy tiền boa để thay tiền lương. Về sau phạm vi cho tiền boa không ngừng được mở rộng, rất nhiều nhân viên công chức cũng có thể thu được tiền boa. Cuối thế kỷ 19, người có tiền để đạt được mục đích nào đó thường với danh nghĩa tiền boa để hối lộ những nhân vật có ảnh hưởng và giới báo chí.

Khoảng 100 năm trước, phương Tây xuất hiện một trào lưu chống tiền boa. Hiệp hội chống tiền boa này lúc đó cho rằng cho tiền boa là một thói quen không tốt, họ kêu gọi mọi người chống lại. Lúc đầu hiệu quả rất thấp, nguyên nhân vì rất nhiều người phục vụ lấy tiền boa để mưu sinh. Sau Thế chiến thứ nhất, quán ăn, quán trọ, bắt đầu thực hiện chế độ phí dịch vụ 10%. Đẩy giá lên 10%, coi như tiền công cố định cho nhân viên phục vụ. Thu nhập tuy đã được bảo đảm, thế nhưng quy định mới vẫn khó thắng nổi tập quán cũ. Đối với việc phục vụ giới thượng lưu, khách vẫn theo nếp cũ cho tiền boa nên chuyện tiền boa mãi vẫn không chấm dứt được.