Tại sao phải xây dựng khu bảo vệ tự nhiên?

Trong thời đại cổ xưa, ảnh hưởng của con người đối với môi trường tự nhiên rất nhỏ, con người và tự nhiên cùng phát triển một cách hài hòa. Đến thời cận đại, cùng với sự phát triển của kĩ thuật khoa học, tốc độ xây dựng và khai thác ngày càng cao, song song với điều đó, sự can thiệp và phá hoại thế giới tự nhiên cũng ngày một lớn hơn, gây ra sự mất cân bằng môi trường sinh thái một cách nghiêm trọng, qui mô tuyệt chủng thực vật lớn, môi trường tự nhiên ngày một xuống cấp.

Thế giới tự nhiên phẫn nộ! Nhân loại đang đứng trước các mối đe dọa. Trước tình hình này, con người bắt đầu nhận thức được một điều: đối với môi trường tự nhiên không thể liều lĩnh cướp đoạt được, mà phải biết sử dụng và bảo vệ nó, cũng chính là suy nghĩ về nhu cầu của người đương đại, không thể ăn hết sạch, chẳng màng đến con cháu đời sau. Để nghiên cứu và giải quyết vấn đề cấp bách này, khu bảo vệ tự nhiên đã ra đời.

Khu bảo vệ tự nhiên “bảo tàng thiên nhiên”, vạch ra diện tích rừng, thảo nguyên, khu vực nước, nơi ẩm ướt hoặc hoang dã nhất định có tính tiêu biểu, do các cơ quan chính quyền quản lí, nghiêm cấm con người phá hoại. Cho nên nó là cơ sở quan trọng để nhân loại nhận thức tự nhiên, sử dụng và bảo vệ tự nhiên.

Theo thống kê, từ năm 1993, Trung Quốc có 763 khu bảo vệ thiên nhiên, diện tích đạt 66.180.000 hecta, chiếm 6,8% diện tích lãnh thổ. Trong đó khu bảo vệ tự nhiên núi Trường Bạch của Cát Lâm có diện tích lớn rừng nguyên thủy, là vùng đất sản xuất “tam bảo Đông Bắc”, nhân sâm, da cáo, cỏ ô la; khu bảo vệ thiên nhiên thần nông gia ở Hồ Bắc có nguồn thực vật phong phú khác thường chỉ kể đến thảo dược đã có hơn nghìn loài, tương truyền, cổ đại thần nông thị thường bách bảo trị bách bệnh là ở đây; khu bảo vệ thiên nhiên núi Đỉnh Hồ của Quảng Đông có cây dẻ ngựa, thiên tuế thực vật hiếm có cách đây hơn 20 triệu năm. Rừng nguyên thủy, là vùng đất sản xuất “tam bảo Đông Bắc”, nhân sâm, da cáo, cỏ ô la; khu bảo vệ thiên nhiên thần nông gia ở Hồ Bắc có nguồn thực vật phong phú khác thường chỉ kể đến thảo dược đã có hơn nghìn loài, tương truyền, cổ đại thần nông thị thường bách bảo trị bách bệnh là ở đây; khu bảo vệ thiên nhiên núi Đỉnh Hồ của Quảng Đông có cây dẻ ngựa, thiên tuế thực vật hiếm có cách đây hơn 20 triệu năm.