Ai đã phát minh ra điện?
Từ khóa tìm kiếm: Hãy Trả Lời Em Tại Sao? – Tập 1 – Arkady Leokum điều kỳ cục về điện là nó đã được nghiên cứu từ hàng ngàn năm rồi mà ta vẫn chưa biết chính xác thực chất nó là cái gì. Ngày nay tất cả mọi vật chất đều được coi là một khối gồm những hạt điện tích. Theo nhận định này, điện chỉ là sự di chuyển của các electron hay là những hạt điện tích khác.
Thuật ngữ “electricity” (điện) là do tiếng Hy Lạp “electron”. đố bạn biết “electron” theo tiếng Hy Lạp nghĩa là gì? Có nghĩa là hổ phách, tức là nhựa thông hóa thạch có màu vàng nâu thường được dùng làm đồ trang sức. Ngay từ thế kỷ thứ sáu trước Công nguyên, người Hy Lạp đã biết lấy cục hổ phách chà chà vào vải một chút là cục hổ phách ấy có thể hút được những miếng “lie” (bần dùng làm nút chai) hay giấy.
Từ những ngày ấy cho mãi đến năm 1672, sự nghiên cứu về điện cũng chẳng tiến thêm được bước nào. Năm 1729, Stephen Gray nhận thấy rằng một vài vật liệu như kim loại có thể tải điện, truyền điện từ chỗ này sang chỗ kia, những chất này được gọi là “dẫn điện”. Ông cũng nhận thấy một vài chất liệu khác chẳng hạn như thủy tinh, lưu huỳnh, hổ phách, sáp ong không dẫn điện. Những chất liệu này được gọi là “cản” hoặc “cách điện”.
Bước quan trọng kế tiếp diễn ra năm 1733 khi một người Pháp tên là Du Fay khám phá ra điện tích âm và điện tích dương. Và ông nghĩ rằng đó là hai thứ điện khác nhau.
Nhưng chính Benjamin Franklin đã cố để đưa ra định nghĩa điện là gì. Ông cho rằng tất cả mọi chất liệu trong thiên nhiên đều chứa một thứ “chất lỏng điện”. Cọ xát hai vật vào nhau có thể làm cho “chất lỏng điện” từ vật này “chảy” sang vật kia. Ngày nay ta nói cái “chất lỏng điện” ấy chính là các electron mang điện tích âm.
Có lẽ sự phát triển quan trọng nhất trong khoa điện tử khởi phát với bình điện (battery) được Alexandro Volta (người Ý) sáng chế năm 1800. Bình điện này cung cấp cho người ta một nguồn điện liên tục. Và phát kiến này dẫn đến những phát kiến quan trọng khác cho việc sử dụng điện.