Làm sao loài vật phát bệnh dại?
Từ khóa tìm kiếm: Hãy Trả Lời Em Tại Sao? – Tập 10 – Arkady Leokum
Virus gây ra một số chứng bệnh ở người và vật. Một virus là một vi trùng cực nhỏ không thể nhìn bằng kính hiển vi thông thường được.
Virus gây bệnh dại có thể lây nhiễm cho các sinh vật máu nóng. Người ta bị bệnh vì chó mắc bệnh do virus ấy cắn phải. Các con vật hoang như chó sói, chồn, chồn hôi, gấu và dơi có thể bị bệnh dại. Kể cả các con vật nuôi trong nhà như bò và mèo cũng có thể nhiễm bệnh. Tóm lại, virus dại vào cơ thể loài vật, sự nhiễm bệnh bắt đầu và con vật trở nên dại.
Sau khi nhiễm, bệnh chưa phát ngay, thường là bốn đến sáu tuần sau. Trước hết, chó không sủa, sốt cao, bỏ ăn. Sau đấy, hoảng sợ, nước dãi chảy, thỉnh thoảng tru lên hoặc sủa, muốn cắn người ta. Sau triệu chứng này, chó sẽ chết sau bốn, năm ngày. Vì có virus trong nước dãi, bệnh sẽ lây lan do vết cắn. Bệnh dại ít khi truyền nhiễm bằng cách khác.
Bệnh phát tán ở người cũng giống như ở chó: Người bị bệnh ngồi thừ ra, sốt cao, thần kinh bất thường. Chẳng mấy chốc các cơ bắp co rút lại. Khi uống nước, các cơ ở miệng và cổ họng co rút như người bị động phong. Vì vậy, người ta còn gọi bệnh này là bệnh sợ nước (hydrophobia). Chứng co giật chuyển sang hệ thống thần kinh. Cái chết sẽ đến khi các cơ của hệ thống hô hấp cũng bị co giật.
Khi bệnh xuất hiện ở người hay vật, cái chết không tránh khỏi. Do đó phải phòng ngừa trước. Vùng bị cắn phải được vô trùng kỹ càng. Nếu người hay vật được điều trị sau ba ngày kể từ khi bị cắn, nên truyền huyết thanh – huyết thanh chống lại virus trước khi nó phát tán và tấn công lên não. Ngày nào cũng phải tiêm thuốc trong vòng hai hay ba tuần.